Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

BỐN MƯƠI CHÍN NGÀY TANG MẸ (29.07.2014) và BÀI THƠ NHỚ MẸ

Mới đó mà đã 49 ngày từ ngày đưa tiển mẹ, 7 lần làm tuần mà con chỉ có 1 lần thắp hương cúng mẹ Lần này lại có khách làm việc đúng vào 49 ngày cúng mẹ. Chủ nhật trước đó 2 ngày Ái cũng đòi lên thăm mẹ vì từ khi tiển đưa mẹ Ái chưa có dịp lên thắp hương tại mộ mẹ nên 2 vợ chồng con lên thăm và thắp hương xin phép mẹ luôn.  Ái cũng nhớ những ngày rằm mẹ thường nói mua bánh canh chay cho mẹ nên Ái đã nhắc mua cho mẹ 1 tô để lên cúng mẹ. Mẹ ơi, thấy mộ mẹ chơi vơi 1 mình con thấy rất xót mà chưa biết làm sao để có thể đưa ba và ông bà nội về với mẹ. Vừa rồi chị Thu anh Tâm họp bàn về việc  bán cái tủ xưa để có tiền đưa ba và làm hàng rào chung quanh, con cũng rất mừng tưởng là có người mua rồi nhưng chỉ mới là dự định. Mong sao ba mẹ phù hộ để anh em có điều kiện để sớm đưa ông bà nội và ba về với mẹ. 

Mỹ Ái lần đầu tiên lên thăm và thắp hương cúng mẹ
Bé Bi thắp hương trước mộ Bà Nội

Bé Bi thắp hương trước bàn thờ Mộ Tộc Lê Ngọc
Cu Dũng thắp hương trước bàn thờ mộ Tộc
Ngày hôm qua, Ái điện lên là 49 ngày anh em đông đủ chỉ có con là không về được, mẹ tha lỗi cho con nghe, thứ sáu về con lên thắp hương cúng mẹ. 

Ngày nay mở trang blog của Anh Tâm thấy bài thơ viết về mẹ của anh Tuấn rất hay, đúng là lần đầu tiên mới thấy từ xưa đến nay. con copy và trích lại để mẹ và anh em đọc. 

BÀI THƠ 
BỐN CHÍN NGÀY NHỚ MẸ CỦA EM  LÊ NGỌC TUẤN 
Mà MẸ thường gọi là CU ĐEN Viết cho MẸ để nhớ, nhân 49 ngày MẸ mất 
(Ngày 14/5 ÂL Giáp Ngọ Niên- 03/7 ÂL Giáp Ngọ Niên)
NHẰM NGÀY 29.07.2014 DƯƠNG LỊCH



NHỚ MẸ

Mẹ Ơi ! (49) Bốn chín ngày rồi !
Từ ngày rời bỏ cõi đời MẸ đi.

Gia đình buồn cảnh biệt ly.
Cháu con sầu nhớ cũng vì tiếc thương.
Mỗi lần thắp MẸ nén hương.
Nhìn lên ảnh MẸ lòng con nghẹn ngào.
Tự nhiên lệ thắm tuôn trào.
Để cho nỗi nhớ cồn cào MẸ ƠI !
Chắp tay con lạy Phật Trời.
Cầu xin Trời Phật chứng lời chúng con.
Để cho vơi bớt mỏi mòn.
Cho con gặp lại MẸ con một lần.
Nhớ thương ân hận bần thần.
Thôi Ôi ! giờ đã nghìn trùng cách xa.
Mẹ đi hiu quạnh cả nhà.
Nhìn quanh vắng MẸ xót xa thật buồn.
Bàn thờ nghi ngút khói hương.
MẸ ƠI ! có thấu lời con nguyện cầu.
Niết Bàn - Cực Lạc Ở đâu ?
Âm dương cách biệt làm sao con tìm.
Thôi đành tìm MẸ trong tim.
Lần theo cỏi mộng con tìm ngày xưa.
MẸ về ẩn hiện trong mơ.
Chập chờn tỉnh giấc ngẫn ngơ con buồn.
MẸ ƠI ! Sâu thẳm nghìn trùng.
MẸ là dòng chảy mạch nguồn đời con.
Dẫu cho biển cạn, núi mòn
Chúng con vẫn nguyện giữ tròn HIẾU SINH.

                                                                               Ngày 19/7/2014 CU ĐEN (LÊ NGỌC TUẤN)